Question
Tự luận
3. (Trang 14 - Tiếng anh 12): Use the given information to write another story of 180-250 words. You can add further details to make your story more interesting.
(Sử dụng các thông tin được đưa ra để viết một câu chuyện khác trong 180-250 từ. Bạn có thể thêm thông tin chi tiết để làm cho câu chuyện của bạn thú vị hơn.)
Writer’s name |
Thu Ha |
Childhood |
- when 10 years old, both parents died in a traffic accident - brought up by 70-year-old grandmother - did odd jobs for a living: selling lottery tickets, washing dishes, doing babysitting - attended evening secondary school classes |
Turning point in the life |
- completed secondary education and passed a challenging exam to enter Medical University, but unable to pay tuition fees - awarded a scholarship from The Thanh Nien for college students from poor families |
Ambititions and achievement |
- graduated from university after six years' hard work - now working at a hospital - planning to run a charitable organisation to help poor students |
Story's message |
- Poverty is no shame. Don't let poverty defeat you and destroy your hope for better life. |
Bài làm:
Read more: Unit 1 lớp 12: Writing trang 14
Verified Answer
Gợi ý:
Poverty is no shame
By Thu Ha
Published: 06:00 GMT, 20 September
My parents died in a traffic accident when I was ten years old, so I grew up with my grandmother who was too old and weak to work. I had to leave school and did odd jobs to earn a living: selling lottery tickets, washing dishes and doing babysitting. When I was 15, my grandma encouraged me to attend evening classes, so I could improve my literacy and job prospects.
After lots of hardship and effort, I completed secondary education and passed a challenging exam to enter Medical University, which is the dream of many students. However, I could not pay the tuition fees and had to reject the offer. The door to a new life was closed before me. I was completely disappointed and saw only gloomy days ahead. Then something incredible happened: I was awarded a scholarship from The Thanh Nien for college students from poor families. This was really a turning point in my life because I could start my university studies and hope for a better future.
Six years of hard work at the university and of trying to live on a very tight budget came to an end at last. Now I am working as a doctor at a hospital, but I will never forget those difficult days. I am planning to set up and run a charitable organisation to help poor students, as a way to acknowledge other people for supporting me.
I've told my own story hoping to encourage other people like me to overcome hard times. Don't let poverty defeat you and destroy your hopes for a better future. This is my motto.
Hướng dẫn dịch:
Nghèo không có gì đáng xấu hổ
Viết bởi Thu Hà
Được dăng lúc 6 giờ ngày 20 tháng 9
Bố mẹ tôi đã mất trong một tai nạn giao thông khi tôi lên 10, vì vậy tôi lớn lên với sự chăm sóc của bà, bà quá già yếu để có thể lao động. Tôi phải nghỉ học và làm những công việc khác nhau để kiếm sống: bán vé số, rửa bát và chăm em bé. Khi tôi 15 tuổi, bà đã động viên tôi đi học thêm lớp buổi tối, vì vậy tôi đã nâng cao được trình độ học vấn và triển vọng nghề nghiệp.
Sau nhiều khó khăn và nỗ lực tôi đã học xong trung học và vượt qua kỳ thi đầy thử thách để vào trường Đại học Y dược, đây là giấc mơ của nhiều sinh viên. Tuy nhiên tôi không có tiền đóng nổi học phí nên phải từ bỏ cơ hội này. Cánh cửa đến cuộc sống mới đã khép lại trước mắt tôi. Tôi hoàn toàn thất vọng và chỉ nhìn thấy những ngày tối tăm phía trước. Sau đó một việc không thể ngờ đã xảy ra: Tôi được tặng suất học bổng từ Báo Thanh Niên dành cho sinh viên nghèo. Đây thật sự là một bước xoay chuyển trong cuộc đời tôi vì tôi có thể học đại học và hi vọng có một tương lai tốt đẹp hơn.
Sáu năm học tập vất vả ở trường đại học và cố gắng để sống được với nguồn ngân sách hạn hẹp cho đến năm cuối. Bây giờ tôi đang là bác sĩ ở một bệnh viện nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được những ngày khó khăn đó. Tôi đang lên kế hoạch thành lập và điều hành một tổ chức từ thiện để giúp đỡ những sinh viên nghèo, như là một cách để tri ân những người khác đã giúp đỡ tôi.
Tôi kể câu chuyện của mình để động viên những người khác giống như tôi để vượt qua những lúc khó khăn. Đừng để nghèo khó đánh bại bạn và hủy hoại hi vọng của bạn cho một tương lai tốt đẹp hơn. Đây là châm ngôn của tôi.